Trải nghiệm UWC Mĩ của Khánh Phương
Trường Liên Kết Thế Giới tại Hoa Kỳ được chính thức thành lập với tên gọi "trường Liên Kết Thế Giới Armand Hammer vùng Tây Mỹ" bởi ngài Armand Hammer, theo lời đề nghị của Hoàng tử Charles và chủ tịch Uỷ Ban các Trường Liên Kết Thế Giới. Hammer đã chọn Montezuma, New Mexico ở vùng Tây Nam nước Mỹ làm vị trí cho trường bởi nơi này có vẻ đẹp nổi bật, địa hình kế cận với các khu vực thiên nhiên hoang dã ở Bắc New Mexico, và là một địa điểm vô cùng hấp dẫn về mặt kiến trúc nằm ngay trong vùng di tích lịch sử của Hợp chủng quốc Hoa Kỳ.
“Những ngày tuyết ở UWCUSA, lạnh nhưng cũng siêu đẹp. Bọn mình thường hay trượt tuyết trong trường/ nấu ăn. Lần đầu sang học tại Mĩ, mình cảm thấy hồi hộp nhưng cũng có phần hy vọng và háo hức. Vì ước mơ du học của mình đã có từ lâu rồi. Lớp 6, mình được tham gia trại hè ở trường và đi Mĩ 10 ngày. Từ lúc đó, mình đã luôn có một giấc mơ Mĩ. Thật sự UWC USA đã cho mình cơ hội để có thể sống tự lập một mình. Có chút hồi hộp vì đây là lần đầu tiên mình sống xa nhà. Quá trình học ở đây khiến mình được học rất nhiều qua những hoạt động mới và việc giao lưu văn hoá với các bạn khác. Mình học được những nền văn hoá khác, học về chính bản thân mình, cũng như được nhắc lại lý do tại sao mình muốn ra nước ngoài ngay từ đầu”.
Khuôn viên 200 mẫu đất của trường bao bọc lâu đài Montezuma nổi tiếng. Được xây dựng vào năm 1881 như một khách sạn sang trọng và được tân trang lại hoàn toàn vào năm 2001, lâu đài bao gồm các ký túc xá, phòng học, văn phòng và phòng ăn. Các tiện nghi cụ thể bao gồm:
• Sáu ký túc xá, được đặt tên theo những đỉnh núi cao nhất thế giới. Mỗi ký túc có 25 đến 40 học sinh.
• Khách sạn Old Stone được xây dựng vào năm 1878. Hiện nay nó được sử dụng cho lớp học, thư viện, và văn phòng hành chính.
• Toà nhà Edith Lansing Field, một khu liên hợp thể thao bao gồm các sân bóng rổ trong nhà, sân bóng quần, phòng khiêu vũ, phòng gym
• Trung tâm Nghệ thuật Kluge, bao gồm một thính phòng, studio nghệ thuật và phòng thu âm.
• Khu bảo tồn ánh sáng Dwan Light, một tòa nhà hình tròn ngoạn mục với 12 lăng kính lớn trong hậu đường và trần lan rộng màu sắc cầu vồng khắp không gian.
“Ảnh này chụp các bạn trong kí túc năm 2 của mình. Mình ở Chum, là một ktx cho nữ. Mỗi năm mình sống với một người khác nhau. Bạn cùng phòng năm đầu của mình là người Mĩ gốc Phi, bạn cùng phòng năm 2 là người Tây Ban Nha và Nga. Cuộc sống ở kí túc xá khá thú vị, vì mọi thứ bọn mình đều chia sẻ chung với nhau, sinh hoạt tập thể cùng không gian chung. Đặc biệt, kí túc xá mà, cũng rất nhiều bạn đến từ những đất nước và nhiều nền văn hoá khác nhau nữa. Vào kì nghỉ ngắn hạn, bọn mình sẽ ở trong trường cùng nhau nấu ăn, mình sẽ nấu phở, nem rán. Các bạn nước khác thì cũng nấu những món đặc trưng như thế. Trong kì nghỉ dài, bọn mình sẽ tranh thủ đi du lịch xung quanh Mĩ”.
“Culture show đầu tiên sau đợt COVID. Đây là mình chụp cùng đại gia đình các bạn đến từ Đông Á/ Đông Nam Á. Bình thường biểu diễn văn hoá tại trường mình thì từng vùng khác nhau sẽ diễn một tiết mục đặc trưng của họ. Trường chia ra thành 5 vùng ví dụ như Bắc Mĩ, Nam Mĩ, châu Phi, châu Âu, Đông Nam Á và Nam á. Thường thì 1 năm tổ chức một lần, nhưng vì COVID, đợt của bọn mình phải cách nhau 2 năm. Bọn mình đã làm tiết mục kết hợp nhảy múa, chọn nhạc của nhiều đất nước khác nhau cho tiết mục châu Á Thái Bình Dương. Có nhạc của Việt Nam, Trung Quốc, Nhật Bản,…và các bạn của từng đất nước sẽ biên đạo và nhảy cùng nhau.”
“Hội đồng học sinh UWCUSA, mỗi chúng mình trong một bộ đồ văn hoá. Đó là ngày mà bọn mình mặc quần áo của từng nền văn hoá khác nhau. Bọn mình đã quyết định tìm đến nhau để chụp ảnh này.
Lý do mình chọn UWCUSA vì đây là ngôn trường đa dạng chủng tộc. Vì riêng ở Mĩ thôi đã có rất nhiều các bạn đến từ những chủng tộc khác nhau. Ngoài ra trường cũng mạnh về những kiến thức toàn cầu. Nên mình chọn UWCUSA và mình cũng rất thích đi Mĩ từ rất lâu rồi.”
“Tập thể khoá tốt nghiệp 2022. Thật sự ngày tốt nghiệp của mình rất đáng nhớ, vì đây là năm học đầu tiên sau COVID. Bọn mình tổ chức lễ tốt nghiệp ở trong trại di cư hoả hoạn. Trước ngày tốt nghiệp tầm 1 tháng, ở New Mexico có một trận cháy rừng lớn đến tận cả New York. Tất cả mọi thứ đều cháy cả. Cả trường bọn mình đã phải di cư tản đến trại di tản và ở đó 3 tuần. Mình phải sống với 2 bộ quần áo, một cái vali nhỏ. Mình chỉ mang theo hộ chiếu thôi. Bọn mình không thể quay lại trường và không thể lấy đồ cá nhân được. Rất may, các chú lính cứu hoả và kịp thời cứu giúp. Ngày trước khi bay, bọn mình quay lại trường gom tất cả đồ và làm lễ tốt nghiệp ở cái trại di tản đó. Sau đó bay về thôi. Khi làm các bài thi IB đó ở trong trại để trốn đám cháy thì rất là đáng sợ. Đến bây giờ mình thật sự không tin đó là lễ Tôt nghiệp mà bọn mình đã trải qua.”
“Một góc phòng mình ở trường. Các vật dụng trên tường là cách để mình nhớ về quê hương, gia đình hơn. Trang trí phòng để nói lên tính các của mình. Đến tận bây giờ mình nghĩ một trong những văn hoá mình yêu quý nhất của UWC cho đến tận đại học là văn hoá mà mình tặng cờ cho nhau. Nghĩa là các bạn của mình đến từ những đất nước khác nhau thì sẽ viết thư vào trong lá cờ và tặng cho mình vào lễ tốt nghiệp. Thế nên, bây giờ ở phòng kí túc xá của mình treo rất nhiều lá cờ. Mỗi khi bạn ở đại học của mình ghé chơi, mọi người kiểu “ủa, sao bạn có nhiều cờ của các nước vậy?” thì mình mới giải thích “mình học ở UWC và bọn mình có văn hoá như thế này”, mình cảm thấy đây là điều mà chỉ riêng UWC có và mình rất thích điều này.”
Tại UWC-USA, chương trình Sáng tạo, Hoạt động và Dịch vụ (CAS) được chia thành ba chương trình nhỏ: Thiên Nhiên Hoang Dã, Phục Vụ Cộng Đồng, và Học viện Bartos.
Tất cả học sinh tham gia ít nhất là hai chuyến đi nghỉ qua đêm trong chương trình Thiên Nhiên Hoang Dã. Ngoài việc đi bộ leo núi, học sinh có thể tham gia vào chương trình cắm trại mùa đông và trượt tuyết. Tất cả học sinh được học các khái niệm cơ bản về leo núi ban ngày cũng như trợ giúp và sơ cứu ở nơi hoang dã. Học sinh còn có thể học thêm một khoá Sơ Cứu Vùng Hoang Dã và được cấp giấy chứng nhận.
Khi tham gia vào chương trình Phục Vụ Cộng đồng, học sinh đã cải tạo một nhà thờ cũ, biến nó thành một trung tâm cộng đồng đầy sức sống, xây nhà cho các gia đình gặp thiên tai hay thiệt hại, giúp vận hành các nhà tạm trú cho người dân vô gia cư, gia sư cho học sinh tiểu học, và làm việc ở bệnh viện tâm thần địa phương. Ngoài ra, học sinh cũng phục vụ ngôi trường mình bằng việc tự tham gia các công việc khác nhau.
Các chương trình của Học viện Bartos nhằm tạo mục đích trang bị cho các bạn trẻ những lăng kính lý thuyết và thực tiễn để có thể xử lý các xung đột cá nhân và cộng đồng một cách tích cực.
Tất cả học sinh năm thứ nhất tham gia vào mỗi chương trình nhỏ trong học kỳ đầu của mình. Trong năm thứ hai, học sinh chọn một chương trình nhất định để thành thạo và lãnh đạo chương trình đó sao cho phù hợp nhất với mục tiêu học tập cá nhân của mình.
Trường UWCUSA nằm ở rìa khu bảo tồn hoang dã Pecos ở chân dãy núi Sangre de Cristo. Khu vực này được hưởng trung bình 300 ngày nắng trong năm, và trong khi tuyết vào mùa đông, khí hậu nói chung là ôn hoà.
“Trong ảnh ơi mình yêu thích nhất. Quanh trường có rất nhiều khu vực có thể hike, và bạn sẽ thấy được những quang cảnh như thế này. Có lẽ đây cũng là 1 trong những điều mình nhớ nhất về trường. Đây là cũng là một trong những cái trải nghiệm mà mình có được chỉ khi học UWC. Mình cũng là một đứa chiều cao có hạn, rất bé mà phải xách ba lô tầm 15-20kg đi cắm trại 3 ngày 3 đêm ở khu vực hẻo lánh ở rừng. Một trong những chuyến đi đáng nhớ nhất của mình là đi hike ở Grand Canyon – nơi có thiên nhiên kỳ vĩ nhất thế giới. Đợt đó bọn mình đi 3 ngày và đó là một trong những thử thách cá nhân lớn nhất của mình. Đường đi xuống và đi lên thật sự rất khó so với sức của mình, rất nặng. Bọn mình phải leo lên từ dưới đáy lên trên để về. Hôm ấy trời mưa rất trơn, mình vừa leo vừa khóc. Rất may có những bạn đi cùng động viên mình rất nhiều. Đó là chuyến đi trước khi mình ra quyết định học ở trường đại học nào. Nên đó là chuyến đi giúp mình thoải mái tâm trạng hơn, cũng như có thời gian không có wifi và điện thoại để tập trung vào thiên nhiên và thực tại của bản thân. Mình nhận ra bản thân mình rất nhỏ so với thế giới này khi mà đứng ở một nơi to như vậy. Nó khiến mình cảm thấy phần nào đây an lòng hơn dù mình cảm thấy cuộc sống khó khăn như nào, thử thách như nào thì mình cũng chỉ rất là cá thể nhỏ bé so với thế giới này, vậy nên là mọi thứ sẽ ổn. Và mình cảm thấy rất là may mắn với tất cả mọi thứ.”